Nửa đêm, tôi chết lặng khi thấy con gái ngồi cười lớn rồi lại ôm mặt khóc nức nở trong phòng ngủ
Nhà chồng tôi không có ai học qua cấp 3, nên bố mẹ chồng luôn muốn cải thiện danh tiếng của dòng họ bằng cách ép cháu chắt học hành đạt thành tích cao. Họ tin rằng học hành là chìa khóa thành công, nhưng tôi thấy áp lực này quá nặng nề với con gái tôi. Từ khi bắt đầu học, con đã phải đối mặt với yêu cầu phải xuất sắc, thậm chí phải thức khuya để học. Điều này khiến con không còn thời gian để mơ mộng hay chơi đùa, và tôi nhận thấy sự thay đổi rõ rệt trên khuôn mặt con - từ vui vẻ sang mệt mỏi. Dù tôi đã nói với con rằng việc học không phải chỉ để làm hài lòng ông bà, nhưng con vẫn cảm thấy áp lực. Tôi lo lắng cho con và cố gắng động viên bằng những cốc trà sữa mà con thích.
Nụ cười mỉm của con gái tôi bỗng nhiên vang lên thành tiếng cười lớn, nhưng sau đó lại bật khóc, khiến tôi cảm thấy đau lòng. Cô bé đang phải đối mặt với áp lực học hành, trong khi ông bà nội chỉ coi trọng việc học như con đường duy nhất dẫn đến thành công, mà không nhận ra rằng con gái tôi đang dần mất đi tiếng cười và niềm vui tuổi thơ. Tôi tự hỏi liệu họ có thấy điều đó không, hay chỉ mải mê với ảo tưởng về tương lai. Tôi cần lên tiếng để bảo vệ con, khẳng định rằng thành công không chỉ đến từ điểm số mà còn từ hạnh phúc, sức khỏe tinh thần và cuộc sống cân bằng. Tôi sẽ không để con chìm đắm trong học tập mà quên đi yêu thương và niềm vui. Tôi hứa với con rằng cuộc sống sẽ không chỉ là thi cử, mà còn là những trải nghiệm quý giá. Dù có những tranh cãi giữa các thế hệ, tôi sẽ không từ bỏ, vì tôi đang chiến đấu cho hạnh phúc thực sự của con, nơi con có thể vừa học vừa sống vui vẻ.
Source: https://kenh14.vn/nua-dem-toi-chet-lang-khi-thay-con-gai-ngoi-cuoi-lon-roi-lai-om-mat-khoc-nuc-no-trong-phong-ngu-215241129183024445.chn